...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 19


Image     


đêm thu mưa khóc hoang mang
hình người tịch mặc. im câm tượng buồn

côn trùng ngọng nghịu bi thương
hồn người hóa dại. não nùng giác quan

gió bồi hồi đau mấy bận
tim người nhói nhức. buốt trầm ngực sâu

lá mùa rưng lòng dứt áo
lời người kinh úa. hỗn sầu ngữ thi

hoa bay tàn mộng huyễn dị
nỗi người rười rượi. tứ bề tang côi

trăng mù ốm quạnh cõi trời
cuộc người đuối lả. hụt hơi nẻo về

20.

Image      
___________________________________________________________________________





Hai ta biển liền bờ
đêm hoa sóng tình vỡ
bờ em thân thuộc thế
biển anh triều cường lên

Thừa lãng mạn nhiệm mầu
nụ trăng đôi hương ngẫu
gió phàm hôn lưu luyến
cồn cào rực yêu thêm

Sao giải nghĩa cho cùng
chữ mặn nồng thuỷ chung
lòng đá cuội mải miết
lời trong veo thì thầm

(và yêu thì không chỉ nói một lần...) 


    

19.

Image     
___________________________________________________________________________




Từ anh định bụng...yêu em,
sẵn sàng đãi ngộ suốt miền Riêng-Cho-Em

Em từ thấm thía tình anh,
lìa ngôi thánh nữ ân-cần-hỏng-hư

Từ ta nên vợ với chồng,
tuyệt đời ngã hướng thâm-cùng-hiển-linh

Có bao nhiêu nến Phục Sinh,
mình đem thắp hết tôn vinh đãi đằng
hưởng trọn hạnh phúc Chúa ban.


18.


Image      
___________________________________________________________________________


 
Đồi cỏ khoe màu mới
sương mai lóng lánh mời
Chân trần ngún vọc mở hội
thiên nhiên vừa sáng ngời phơi phới tình

Hồn anh ngàn ý lạ
đầy muôn vạn thiết tha
Tiếng cười thuỷ tinh âm ca
hồi sinh rêu đá trổ hoa diễm tình

Vô lượng ngọt ngào kiếp nhân sinh!



17.

___________________________________________________________________________
 
 

Cái chấm con con in khoé môi xinh,
hạt tuyền bé tròn duyên dáng gợi tình
Em yêu hỡi lòng anh vấp ngã,
trái tim đàn ông bầm dập, điêu linh

Đời đẹp vô cùng và em dễ thương,
bé bỏng lắm nhưng biển ái diệu thuờng
Anh tự khi nào đâu hay biết,
lánh nẻo thương hồ nương cõi yêu đương

Đúng là...,
anh không cần thiết phải đi xa
chẳng còn nhất thiết mãi la đà
em là cả đất trời nghiêm cẩn
Chúa, thương tình. Ban em, thiên-ân-quà.

(quá yêu em thơ cảm thế là thường!)

16.


Image
___________________________________________________________________________
 
 


Em đi
anh khép cửa thiền
với suông sợi tóc lạc miền gối êm

Sợi dài huyền hoặc hương đêm
Vấn vương ở lại tĩnh thiền cùng anh

Phòng vắng
không em anh dành
thời gian thiền với giấc lành tóc ngoan

 

15.

Image
_____________________________________________________________________
 
 

giữa co quắp
lạnh run
mền tình em kín đêm rất tuyệt
đắp ấm cả
xác hồn

ngụm trà sen
em thơm
mềm môi anh sớm lành lạnh mưa
tụng hôn diệu
hoa kinh

 

14.

Image
____________________________________________________________________
 
 

Anh cần mải nói nữa về
những huyền những hoặc những mê thiêng này
Kể từ em thật như ngày
anh trao nhẫn phép ngón gầy thương thương
Ơn em thánh thiện vô cùng
nên anh quỷ sứ hoá dường chiên ngoan
Hỡi thiên thần của nhân gian
tặng em lủ khủ tràng giang thơ tình

...vô vàn ngôn-tự linh tinh...

 

13.

Image
______________________________________________________________________
 
 

Em-anh
nguyệt thực hân hoan
Anh-em
nhật thực nồng nàn tình dâng

Thời khắc vi diệu
vũ vần
Cơn run nhật-nguyệt huy hoàng
thăng hoa

Mặt trời mặt trăng chan hoà
...

 

12.

Image
______________________________________________________________________

Chiều kích vòng mê nghìn trùng
Vô biên từ bữa trùng phùng thịt da

Thôi miên bằng nét giang hà
Liêu trai lờ lượn thân hoa diệu bày

Tình si lả lướt lốc xoáy
Cuồng căng nhiệt huyết giục say hôn tràn

Khuấy miền triều cảm hân hoan
Quẫy rung xuân thẳm đắm trầm ru nhau

Thánh lễ hạnh ái nhiệm mầu
Linh thiêng thánh thể gam màu thực nguyên

Giáo-điều-yêu bội chương riêng
Thấu tuyệt kinh kệ âm dương địa đàng

(Ôi! Em-anh hồn nhiên...
tấp mãi vào nhau bão lộng càn khôn)

 Image

11.

Image
_______________________________________________________________________
 
 


Em,
Bài thơ Eva hay nhất

Anh,
độc giả Adam thứ nhất

Chúa ban lửa phép phục sinh
Rọi xuyên tăm tối sáng trinh-nguyên-vần
Đọc-em-bất-tận-linh-hồn
...

 

10.

Image
______________________________________________________________________
 
 


Tên em đủ thánh thiện rồi
Cần chi anh phải tìm lời tả chân

Nụ hoa cải ngồng hoá thân
(Là em.)
Cho anh cảm hứng bội phần với thơ

Dấu yêu nào phải tình cờ
Tơ trời trói cột ơ thờ duyên may

Giường đời có em nằm đấy
(Bên anh.)
Tình mình rất thật ắp đầy ơn nhau.

(Không nhiều, chỉ chút lời trao...)

 

9.

___________________________________________________________________________



Tóc thề ôm tuổi hai mươi
Tháng ba nắng gió mây trời say mơ
Chợt anh mộng đẹp bất ngờ
Lưng chừng thức ngủ mơ hồ trưa nay

Ngồi đây tưởng đắm hình hài
Suối huyền nhung xoã chấm vai, ...để rồi
Hồn anh mở cửa chơi vơi
Lang thang hái lượm chữ rơi kết vần

Thơ vầy đủ ấm tình không?


Image


8.



Image
________________________________________________________________________
 
 
Em,
đoá thần không phiên bản
Tình,
nụ thiêng không phiên bản

Anh,người chứng nhân hữu hạn
Nơi cõi người đón nhận bằng trái tim

Nên,
đó hẳn là huyền nhiệm
Để,
nghiêng lòng vào chiêm niệm


Image

7.

Image
__________________________________________________________________
 
 

Tóc xuân buông xoã diệu kỳ
Vai thiên thần gánh nhu mì nhân gian

Em cõng ngà ngọc trăng ngàn
Bước hoa nhẹ dẫm vào trang si tình

Dòng mơ nối chuyện chúng mình
Câu thơ vô lượng thiêng linh chuỗi ngày

Trong anh,em giọt mộng say
...

 

6.


______________________________________________________________________



Còn đó không những gì đã có
Sẽ còn không những thứ đang là
Mùa đang thoát từng hạt nắng đuối
Ngày chuyển dần sáng tối hư không
...
Nàng Pivoine của lòng
Em là ứ giục tràn đong khát tình!

 

5.

Image
___________________________________________________________________________



Mùng 2 đêm lộng gió
Nhạc côn trùng ve vo
Uống cùng anh nghen Nhỏ
Lỡ say,mai hẵn về
...

4.

Image
___________________________________________________________________________
 
 

Em liễu mướt trăng mơ
Nao nức say hồn thơ
Mọc mời đêm ngọt lịm
Vỡ cả anh rạng mở

Cỏ thơm quyện thân khiết
Khơi men tình ứ truyền
Anh tê ngời say khướt
Em rượu thấm dồn nguyên


 

3.

Image
___________________________________________________________________________
 
 

Em là cả ý thơ
Điệu nhạc mới tinh khôi
Càn khôn đầu tiên hết
Trong trẻo anh hoa đời

Người trai anh lên ngàn
Thiên địa dại ngây sấm
Gió căng hơi rợp hồn
Mùa thơ tình hí hửng

 

2.

Image    
__________________________________________________________________________


Sao lỏn lẻn bay vào
Đôi mắt biếc nhiệm mầu
Ôi phép lạ, phép lạ!
Anh biến phứt cõi thực
Để rơi vào chiêm bao

1.

Image    

___________________________________________________________________________



Mùa xuân em rạng hình
Trinh sắc hồ như ngọc
Anh luyến yêu dáng vóc
Thơ thổ lộ riêng mình
...

... rất trầm G Ó C L Ặ N G miền h o a t r a n g


Image




thơ viết giữa chiều chở nhoè mưa
mà kỷ niệm như âm thanh của những giọt vào mùa
gõ man mị xuống dấu yêu xưa chẳng còn nguyên vẹn
gợi vần dồn mệt mỏi luỹ thừa...

gió man di móc miền ký ức
thoáng lữa lần lỏi len góc lặng kẽ tâm thức
hội ngộ tình tựa ngày lại quả lúc mang về
vật hồi lễ nửa còn nửa mất...

là khói là mây là sương mỏng
hay đơn giản đã hết giờ chơi,điểm trống
bẻ giấc hư mơ.Cơn huyễn mê nát vụn
phơi buồn bỉ ngạn bợn thi lòng...

qua thời từng bất hoặc trong sáng
khi tương phùng ấm lời ca hân hoan
mới lặn mùa,trồi hằng hà sa số
âm ngờ hợp khúc giáng sầu tang...


...rất-trầm-góc-lặng-miền-hoatrang.

D A.D I Ế T ...


Image




Có một người tâm bệnh đi tìm liều thuốc
Trong pho ngữ thi chất ngất
Khuya thức tụng lời ẩn ức buồn nghiêm
Hé cửa ngực ốm trái tim
ngu ngơ. Hái chữ đơm miền ảo liêu

Có một người đơn côi qua giấc tuỵ tiều
Ở ngay đầu sớm lêu bêu
Dấy âm mù rót giọt đều mưa lâu
Rét từ vũ trụ buốt sâu
cóng hồn. Quạnh quẽ niềm sầu chứa chan

Có một người nằm ngoài cửa tim mơ quàng
Dẫu như rất muộn đá vàng
Tình đừng như lá vội tàn cuối thu
Hạnh phúc an nhiên vô tư
ứ dồn. Bạc bẽo phiền ưu phai dần

Có một người ngồi mắc kẹt giữa thế phần
Giờ giờ thắp thỏm phân vân
Nghìn mong khát gặp nhú mầm mắn may
Rủi ro chết giãy từng ngày
mặc nhiên. Trăm tủi phận này chìm sâu

Có một người chẳng gỡ được những rối nhàu
Tâm tư xếp sóng lo âu
Ngợp trùng chi chít loã sầu đuối đêm
Hoạ hoằn biển đời đùa êm
lăn tăn. Triều sáng loang lênh nỗi người

N H Ắ N...


Image




Vĩnh biệt mười năm tâm thư
cưu mang mộng mị ảo hư phù trần

Trả lại Thạch cõi yên vân
xoá thân thương cũ kín trân quý lời

Trang hoa co cụm buồn nỗi
quẳng luồng sóng nghịch mù khơi cõi này

Tập tành hát khúc quên đầy
giả lòng cổ xuý đổi thay tạng mình

Khoá chặt cửa tim u linh
nhắn về viễn phố phế tình mộ khuya

(long lanh cô đơn mạng người
long lanh nghiệt ngã rã rời ngạ tâm)

m ù a Đ A U


Image



Khóc làm gì má ơi
Càng sũng mắt tháng tư
Ba mươi sáu năm ứ hự
Phận đời bạc đã nư

Thắng thua thành bại,kim như cổ
Trận tàn mất mát,lạnh đáy mồ
Hoán chủ đổi cờ,rõ vị khổ
Hồn dôi cay đắng,trút tràng thi

Bao giờ ý toại hương quê?
Muộn non sầu nước lê thê biệt mù?
Hay câu hỏi mãi âm hư?
Não nề vọng miết thiên thu mỏi mòn?

B U Ồ N c h ậ t .l ò n g .đ ờ i


Image




Sầu sông đến kỳ,đâm ra biển.
sầu Ta quái di. mắc cạn trong
lòng. mãi cố trang trọng vui.
ngày dài tháng tận năm tàn.
mà cười rách mại
vì sầu gai châm.

Lủng toang yên bình rội ai vá lành giùm không?
để Ta đây Người đấy. an niềm liền lặn.
dấu gai sầu. hoá vệt hạnh in thương.
Dự cảm hoan thường sẽ hong ấm tim đời.

Chẳng vì đâu
khi nhìn những giọt trời loang lại thèm khóc
không hiểu sao
tự nhiên lời buồn lẳng lặng suốt vào thơ
thản nhiên quàng từ bài nọ sang bài kia...

Vui có thể phá sản sầu không nhỉ?
Sầu vỡ toàng, mộng trùng trùng hấp hối?
Câu hỏi này hỏi làm gì cho phí!
Có ai người trả lời giùm mình đâu!

B U Ồ N .Đ A U s a o .h ế t ?


Image




Theo tiếng rên quá khứ
nghe búa nện điệu buồn
đổ bừa về một hướng
tháng tư

ai xui dây đàn đứt
ai khiến nốt nhạc cong
ai bắt thảm khốc giọng
trên tháng tư gãy sứt?

Tùm lum nhớ rối beng
râm rền đau ám nhừ
mùa vang dội tâm tư
sầu rượi

L Ặ N G !


Image
hoatrang.________________________________________________________



...những miền xinh hoá trần trụi hoang tàn
...những mạng người dấp dúi về hư không
...những bi kịch thảm sầu thoắt dựng

Những ngày tháng 3 ám chướng,
vẽ dài trong tôi những ngậm nghẹn vô ngôn.

Tim bóp thắt.
Người với người nguyên là nguồn cội,
nên lương tri tuyệt nhiên gióng tiếng.

Tôi tự hỏi,quả là tôi đang tự hỏi:
“người cùng người phải sống thế nào?
người cùng người cần sống ra sao?”

Hỡi hữu thi ghé thơ xin hãy:
“biết yêu lấy người con xứ Nhật
như ta yêu con Việt của mình!”

m ư ợ n .c h ú t .h ồ n .m ư a...



Image




Mưa lật đật đến sao còn lúng túng?
Tháng 3 trời thấp mây trĩu hoang mang
Giọt rơi giọt ở nhùng nhằng
Nước như sương bụi mờ giăng
phủ buồn

Buổi sáng nay bác trời già ngủ nướng!
Cơn biếng lười giam cố xác thân tôi
Địu theo trống rỗng kỳ khôi
Lấp quàng khắp cõi hồn người,
trái tim

Có thể cảm thấy lòng mình từ tím...
Hoá đục ngầu xám ngoét đổi thành đen
Khi không ký ức tưởng quên
Bời bời vẹn ngợp một miền
thứ năm

Bài thơ kịp hết 17 dương lịch.
Rất vội vàng như thể cũng chỉ còn
Một thoáng tích tắc cỏn con
Là thôi,đời nghỉ.Lụi tàn,
hư không


Đêm lại trôi vào tâm-tưởng-nhớ-quên...

M Ấ T [ t ự .t r ầ m ]

Image

Đã cổ tích thật rồi một phong Tết, thức Tết, nét Tết rất đặc trưng hồn Phan Thiết vào những ngày này. Trong cái im ẩn tự trầm, trong cái tiếc nuối hằng hằng…-tôi chỉ còn biết chậm rãi, lặng lẽ vào ra, nằm ngồi như người mộng du. Ngó, nghe mấy cái phong linh đong đưa lanh canh trên những khung cửa sổ cửa đi mở rộng đầy gió[những ngọn gió Tết quê tôi trở lộng từ những ngày ngoài hai mươi Chạp. chúng đuổi nhau hun hút miên man mênh mang ngoài thềm nắng. để bất chợt nghĩ ra đặt cho thềm nhà một cái tên: thềm gió]. Gió… Lại gió… Gió nữa… Những chiếc phong linh lại lanh canh… lanh canh rộn lên, xoay tròn… xoay tròn… đưa tâm thức tôi trở về nghìn trùng xưa khuất. Hồn nương theo tiếng phong linh tìm ngược vào những đăng đăng đê đê kỷ niệm của một thời nhộn nhịp rộn rã lao xao những ngày nôn nả trước Tết.

Ở quê tôi, hương vị Tết được cảm nhận từ những ngày trung tuần tháng Chạp. Phan Thiết có một món đơn sơ đậm chất dân dã nhưng không thể thiếu trên bàn thờ tổ tiên, trong những buổi trà nước thơm thảo khách khứa mùng một mùng hai mùng ba- đó là cốm hộc- món truyền thống đặc sản của mùa Tết. Khắp xóm gần làng xa, nhà nhà hầu như đều tíu tít bận rộn cho việc đóng cốm, một nét phong tục cổ truyền quê tôi. 

Ở những năm xa xưa , đó cũng là một trong những nét Tết của gia đình tôi. Cả nhà xúm xít quay quần trong gian bếp ấm lửa, ai vào việc nấy. Tiếng nổ lách tách vui tai từ những nồi ngô nổ quyện với hương nếp rang toả ra đủ khiến mọi người thấy nôn nao… Trẻ con thì xúm xít quanh những nia tre đầy bỏng ngô bung nở để lượm bỏ những búp ngô lép. Đàn bà con gái thì lột vỏ gừng,rửa sạch, giã nát. Thơm trái gọt vỏ,bỏ mắt, xắt nhỏ mỏng. Thắng đường cát trắng, cho hỗn hợp gừng thơm vào để nguội hẳn, rồi trộn vào thau ngô nổ. Đàn ông con trai thì nhập cuộc đóng cốm, việc này rất cần đến sức để đẩy cây đòn tay dài, ấn thật mạnh xuống hộc cốm bằng gỗ, và khuôn cốm một khối vuông vức thành hình đã được nhấn xuống, đưa ra khỏi hộc. Cứ thế tiếp tục cho đến hết mớ ngô nổ trộn gừng và thơm trong thau.

Những khuôn cốm sau khi đã đưa ra khỏi hộc, còn phải được má tôi dùng con dao mỏng lưỡi bén ngót để gọt bỏ những phần thòi lòi chìa ra ở bốn cạnh cho vuông vức sắc nét hơn. Sau đó sắp xếp chúng trong những cái nia tre lớn phơi 1-2 con nắng cho khô. Cuối cùng là gói giấy bóng kiếng đủ màu [kiểu gói tương tự như gói hộp quà nhưng không xếp ply] . Tôi là mê nhứt đoạn này, loay hoay gói loay hoay xếp cắt đủ kiểu hoa giấy để trang trí cho đẹp ở hai đầu hộc cốm[con nhỏ khéo tay nhứt nhà mờ!] .

Có bao nhiêu nếp xưa xuôi dọc mấy đời tưởng khó có thể thay đổi. Vậy mà thời gian làm thưa dần rồi tự dưng mất hẳn đi… Những hộc cốm củamộtngàn. côngmộtvạn đầy hương vị quê nhà ấy ngày càng vắng bóng trên rất nhiều bàn thờ tổ tiên buổi Tết, để thay vào đó là những hộp biscuits đủ mùi vị Tây Mỹ. Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến tôi cảm thấy… chạnh lòng. 


Chầm chậm… chầm chậm lắng xuống một khoảng lặng để thấy:
Có. khôngcảmnhậnsâuxagì_____Mất. ngheramìnhbỗngtựtrầm

N Ử A [ t ự .c ả m ]

Image

 
 
Giữa khuya[nửa đêm về sáng]. Sau cái xoa xuôi lành lạnh rất nhẹ của ngọn gió lập đông, chiếc lá Khổ Qua mong manh[lưng chừng vàng úa] trên giàn hiên ngoài bỗng chợt giật mình bay lạc vào phòng đêm[cửa sổ nửa đóng nửa mở]- khe khẽ rụt rè đánh thức cô nàng. Cái đánh thức len lén hết sức “trộm” của một chiếc lá nhẹ tênh phiêu bồng như phất như phẩy. Vậy mà cô nàng cảm thấy ngay- dẫu đang êm giấc.
 
Tỉnh dậy giữa chừng, buông thả mọi giác quan, nhắm mắt lửng lơ soi xuyên tấc hồn… Ý chảy ý dừng dày đặc trên từng bụm suy tư loang lổ về một quả tim nửa độ tím bầm[cái tím bầm che ủ bệnh tình. cái bệnh tình lui sâu nép thẩm vào tím bầm]. Khẽ rùng mình co ro vì hơi sương rờn rợn tạt vào. Không có được cái tỉnh táo sảng khoái của những sáng tròn giấc thường nhật, cô nàng cảm thấy tim ngợp như thiếu dưỡng khí [hệt con cá lẻ quẫy cạn trong chiếc bình lẻ trên bàn đêm]. Bật dậy,[nửa nằm nửa ngồi]tựa lưng vào tường- ngắc ngoải há miệng hớp hớp từng ngụm không khí mát mẻ. Khi hơi thở đặn đầy chiều kích và dễ chịu trở lại, cô nàng hé mắt ngập ngừng, hơi thận trọng tí [với cái nhìn trầm lặng của một con sâu ốm nhỏ nhoi cút côi nép thân trú bão]: vắngvẻ vắngtanh vắnglặng vắngngắt vắnghoe vắnghiu. Thôi thì cả một tậpthểvắng hăm hở bội thực nơi miền riêng đơn độc, miết miết vô tận, vòng vèo ngầm quanh trăm ngả tâm tư [ờ,…không phải nói chớ… bao lần muốn vói. đã vói. vói đến ứa những chới với hụt hơi. đến mệt nhoài cũng chưa thể nào chạm tới bóng một đơn giản tình người đâu đây gần kề. nói chi đến những tim óc tương tri tương ái vời vợi đâu đó xa xôi]. Chẳng có ai, ngoài chiếc lá mồ côi nửa vàng xanh mang tên “Khổ” lẻ loi im lìm, chưng hửng nằm trên mặt giường tịnh yên, buồn thiu[hơi khó hiểu. nhưng im. tịnh. buồn. vẫn luôn mở ra ảo giác cho hồn lại gần hơn với an bình. và vì thế cô nàng khá biết ơn chúng ].

Không là đá. Cô nàng là người[tồn tại lẫn với hàng tỷ xấu đẹp mặt người. với hàng đống đủ loại sỏi đá. với hàng lớp đủ thứ vật chất khác trên mặt đất này]. Và linh hồn đã quen thuộc từng ngày buồn, cơ thể sống vẫn thường lạc vào vô giác để tình cờ chạm thấy cái tự cảm hết sức thiêng liêng của con người. Ở đó, cô nàng đã nghe được từ ối ức tiếng động trái tim[bệnh tình]tựa hồ những âm hao ru hoặc lừa mị dỗ dành[nhỏ nhẻ, nhè nhẹ]như xoadịu anủi vỗvề.

…Và, khi khổng khi không- ngay phút ấy,[chẳng hề có chút dự báo gì trước đó]cô nàng tự cảm thấy nhơ nhớ ông ta. Cái sự nhơnhớ lơn tơn vậy thôi[mônglung vuvơ mơhồ nhưcónhưkhông. mà sao lắm lúc lại làm xương xước tâm hồn con người ta được mới kỳ…]- cũng ít nhiều, có tác dụng- là,giúp cô nàng biết rõ rành rành trái tim loang lổ mình còn sống, đang sống,vẫn sống [thoithóp dấpdúi nổitrôi nghễnhngãng ngờnghệch].

Ông ta. Một người dưng quá đỗi quen thuộc. Một hiện hữu[coi như] hết sức thiết thân chừng ấy năm ròng[nhưng chưa lần nắm bắt được tâmtư tâmtình tâmý tâmnguyện], mà cô nàng[không sở hữu]có đó. Sự nửa vời là thứ tự do bất thường[một nửa],là niềm hoan hỷ lừa mị[một nửa], là loại hạnh phúc nhăn nhíu[một nửa]. 

Cũng cần thiết nhấn mạnh chút: năm tháng trôi qua- để cuối cùng- sau một phần tuổi đời mình, cô nàng đã chứng ngộ ra được những lẽ ấy.

Hiện tại. Ngày này, cũng như rất nhiều ngày khác trong phần đời đã qua, cô nàng lại một mình. Thực tế, chưa bao giờ cô nàng muốn và thích rướn quá sâu vào đời sống ông ta[hổng lẽ là vì tình chưa thật đằm thiết???]. Có thể, do cô nàng tự cảm thấy không đủ sức hoặc không có cái dũng khí[của sự hăm hở tọc mạch]để chen chúc quờ quạng giữa vô khối chi chít nhập nhằng mạng nhện này nọ kia… Nhưng mà,gì thì gì… sự tồn tại của ông ta[đây đó trên thế gian. đâu đó nơi tâm thức]cũng trổ trong âm u tím bầm tim cô nàng diệu pháp trầm ấm[khá khó hiểu. nhỉ?]. Dẫu sâu thẳm, dứt khoát vẫn tự cảm thấy thiêu thiếu chi chi đó… Để rồi bao lần, từng lục lọi, tự vấn- nhưng chưa tìm ra được, không sao giải mã nổi [mà đâu cần phải tìm ra. giải mã làm chi đâu].

Có những lúc một mình với thế giới riêng trong quãng thời gian lâu ơi là lâu, cô nàng vẫn không mấy cảm thấy cần ông ta. Không cấu cào nhung nhớ. Không âm ỉ mong mỏi. Mà lạ,…thực chất cô nàng có phải người thờ ơ vôtâm vôtính vôtình vôcảm đâu cơ chứ!…

Trong cô nàng đang mở trừng hàng loạt suy nghĩ[nhiều như sao trời. cát biển]… Cái tiên quyết của yêu[bắt buộc có]là phải tin. Vậy mà cô nàng thì hết sức thiếu, quá sức thiếu. Nói nghe hơi kỳ cục, nhưng cô nàng lại tự cảm thấy hài lòng với chính mình về điều ấy. Bởi rõ ràng: không tin tưởng sẽ không phải thất vọng, không thất vọng sẽ khỏi bị tuyệt vọng- khi niềm tin đến hồi như chiếc bong bóng hết hơi mau chóng xì vỡ…

Cũng hệt mọi người, cô nàng khao khát tình yêu. Một tình yêu đảm nhận vai trò làm lớn dần độ lượng, nhỏ lại hẹp hòi, tăng thêm niềm vui, vơi nguôi nỗi buồn. Nhưng dường như thứ tình yêu vượt sức đó ít ỏi quá hiếm hoi quá, đâu dễ đến được tay mình.
Kỳ cục và mâu thuẫn ghê đi! Bản thân không tin tưởng mà vẫn khao khát một tình yêu đẹp đẽ như thế là sao nhỉ? Cô nàng ích kỷ quá chăng?

Cuộc sống một mình[nửa vời]nơi đây là do cô nàng ưng chọn. Bởi cô nàng không thiết gắn bó với thành phố hiện đại[rất đáng thương do ra rả ồn ào, ngột ngạt khói bụi, quạu quọ toan tính, hậm hực giành giật]nơi ông ta trở về, quyết định ở lại. Cô nàng không thích cô đơn, nhưng những khi ở một mình lại thấy vô cùng thi vị. Xà quần miết trong thế giới này đến tận bây giờ, cô nàng mới chầm chậm hiểu ra: vĩnh viễn,không ai có thể[đủ khả năng]lấp đầy khoảng trống khủng khiếp sâu[thăm thẳm đen ngòm]của vực lòng mình.
Một mình[như khuya nay. như nhiều khuya khác]. Tự cảm. Rồi nghiệm thấy: cuộc sống hệt như chiếc xe đạp đang chuyển động mà luôn chỉ có ta ngồi trên yên, lái đi…[không có người dìu đỡ cẩn thận. như hồi nhỏ lần đầu tập tành]. Xe bon bon về phía trước, quẹo được về nhiều hướng,quành được vào những ngả rẽ gấp khúc mà không xiêu vẹo không té oành lăn kềnh ra- chính là nhờ đã hiểu thấu và nắm được quy luật thăng bằng.

…Thấm thoát. Cô nàng giờ đâu còn là một đứa trẻ đang tập tành với chiếc xe đạp như hôm xửa hôm xưa. Nên hẳn nhiên, đã tự biết[và có cách. không cần giống ai] thăng bằng cuộc sống riêng mình.

Có một điều, ông ta hoàn toàn không biết. Hay là biết, nhưng chẳng màng [???]: cái trò nhặt nhạnh vô khối từng mảnh vụn rời ý nghĩ rồi lắp ghép lại thành một tổng thể những tranh chữ dặc dài tối ám luôn là một biện pháp duy nhất[cần và đủ]đối với cô nàng.
Thế đấy!!!

Image

c ũ n g .l à .m ộ t .c h ú t .t ì n h .t h ơ m…

Image


hoatrang._____________________________________________________________
Nhiều khi nó thấy mình kỳquặckỳcục hết sức, khi có tình cảm thương thương quáchừngquáđỗi đối với những này nọ kia vôtrivôgiácvôhồn hiện diện bên mình,quanh mình:nào vuông sân có cội bồ đề,nào góc phòng lùm xùm bụi thuỷ trúc,nào khung cửa sổ có những dây leo trầu bà lá tim…Rồi lại còn: cái võng cũ từ Sài Gòn theo nó về đây,cái còm hay trở chứng tắt tối om màn hình,cái gối cái mền mang hơi hướm quen thuộc của chính nó,cái áo hay mặc[sờn đến mỏng tang],cái nón hay đội đi làm nắng soi bạc phếch, cái ly cái chén cái thìa nhìn quen mắt thường dùng hằng ngày…[vv...và vv...]
Vì thế,những lúc có chuyện phải xa nhà dăm bữa nửa tháng là nó [coi như] bị rơi vào cái cảm giác nhungnhungnhớnhớ thiệt là quái đản.Chỉ mong mau lẹ để trở về nơi chốn của mình.Nơi mà ở đó có những khung cảnh những vật dụng trở nên [như người thân]quá đỗi gần gụi mến thương với riêng nó bao nhiêu ngày tháng năm.

thiệt đúng là cái con nhỏ tào lao quá chừng quá đỗi,hén!

Ừ, tự nó cũng biết rõ rành rành là nó tào lao thiệt chớ…Khi không lại đi vung vít tình cảm cho những thứ gì đâu….Nhưng nếu nghĩ thoáng giùm một chút xíu, thì thấy tình cảm nó đặt cũng đúng chỗ chứ bộ!Đây nhé: những vui buồn sướng khổ này nọ kia…,ngày mỗi ngày-chỉ có chúng là những “nhân chứng” đích thực và tích cực nhất. Đã biết bao lần,nó buồn lãngnhách khóc lãngxẹt vì những lý do lãngòm vớ vẩn không thể tả…- chúng chứng kiến hết- trong âm thầm lặng lẽ và kín đáo.Chớ làm sao chắc,giữa người với người [nếu lúc đó dòm thấy] sẽ không khỏi giễu cợt, chế nhạo nó [như có lần đã từng]“xời! khùng gì khùng dzữ mậy…”.Chúng thì không bao giờ đâu,không bao giờ! Mà chỉ luôn luôn im lặng,luôn luôn ngó thấy. [chỉ là không biết nói để có thể dỗ dành an ủi nó. hay có nói thì cũng không phải tiếng người. nên nó không nghe không hiểu được mà thôi]

đó,vậy đó…Biểu sao có thể hà tiện hà tặn,dè sẻn keo kít [chút vốn liếng lận tim] tình cảm đối với chúng được chớ,phải không?

Nói thiệt,không hiểu sao mà khi xài bất cứ đồ vật gì,là nó tự nhiên có tìnhthươngmếnthương với thứ ấy.[hầu hết chúng đều có với nó rất nhiều kỷ niệm. kể ra thì...hơi bị tốn đất. nên thôi].Bởi vậy,nó luôn nặng cái cảm xúc bịnrịnluyếnthương sao sao đó [rất khó nói]thiệt kỳ cục những lần [bắt buộc] phải vứt bỏ vì chúng quá cũ, muốn hư. Nhìn chúng cũ xì cũ mèm,tàn tạ thảm hại một cách hết sức tội nghiệp- trong tim nó lại thấy nhoi nhói vì hiểu rồi sẽ phải vĩnh viễn rời xa chúng- mãi mãi.Nên nhiều khi,nó ráng… níu chúng lại được ngày nào hay ngày nấy,bên nó.

tại nó không đành lòng. Thiệt là không đành lòng một chút nào…

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 18


Image



Đêm. đen trắng khúc nghiệm sinh
ảm tôi xám nỗi đoạn đành tàn hoa

Trăng mỏng soi lơi tóc nhòa
mắt hiu hắt đọng giọt pha ưu phiền

Vàng tâm. đủ úa hương nguyện
kinh mưa sùi sụt vỡ im lặng từ

Con chữ. ân sủng đời lữ
rì rào. lãng đãng. chỗ hư ảo này

Góc lặng. khói huyền thả bay
tím ngùi ngùi tím vương đầy cõi mơ

Giấu mình trầm tịnh miền thơ
bao dung ẩn mật giữa lu loa lời

Đóa tàn nợ cuộc khóc cười
đành gom ý nghĩ trả nơi ngôn thầm

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 17



Image



ha! rỗng rỗng rang rang
giữa mùa ngũ thập. ấu non vô thường

ờ ha! nhợt nhợt nhờn nhờn
giữa hoàng hôn lặng. dịu trầm vô ngôn

ờ ha! mị mị mộng mộng
giữa đêm thu loãng. cõi lòng vô biên

ờ ha! màu màu nhiệm nhiệm
giữa nhoè tên tuổi. tâm nhiên vô ngại

ờ ha! tĩnh tĩnh tại tại
giữa nhịp sống mỏi. miệt mài vô vi

ờ ha! thầm thầm thì thì
giữa miền ảo chữ. niềm thi vô đề

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 16


Image



Ơ kìa. sắc phượng lưng trời
đỏ tươi mừng quýnh gọi mời hạ xanh

hạ xanh chăm chút mưa quen
giọt thương giọt nhớ bâng khuâng ngậm ngùi

ngậm ngùi. như thể không vui
thơ cùng em lại khóc cười nở hoa

nở hoa mơ mộng mượt mà
tự tình dăm chữ thiết tha cùng mùa

cùng mùa. búp từ bi vừa
ngẫu nhiên biêng biếc tim yêu thương này

thương này muôn sau xin hoài
thắm xanh tươi đỏ tháng ngày đời đi

...b à i .K H Ô N G .Đ Ề .# 15



Image



cõi mùa mưa rụng mưa rơi
miền tôi thu hoạch đã đời hắt hiu

cõi ngoài đêm xuống tiêu điều
miền trong lạc lối quạnh hiu tuyệt sầu

cõi trời gió hú âm đau
miền tim mẫn cảm nhĩ nhàu cô đơn

cõi đời loanh quanh quảy buồn
miền riêng oải mệt lung tung ngậm ngùi

cõi người sắc hương tàn lụi
miền tình bội bạc già lời điêu ngoa

cõi sống trở trăn vật vã
miền chết bẹp xuống bao la âm thầm

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 14



Image




phía riêng tôi. mụ mị
[mụ mị!]
ngực chiều tịch mịch âm ty tim đời

ở phía riêng lòng. ngạ vui
[ngạ vui!]
mắt viêm từ đáy mặn ngùi môi khô

ở phía riêng mùa. lặng lờ
[lặng lờ!]
tắt hương chăn chiếu ơ thờ giấc mê

ở phía riêng nỗi. ê chề
[ê chề!]
ngàn mạch máu tím ủ ê vọt vàng

ở phía riêng thơ. trầm lắng
[trầm lắng!]
lập trình vô số trắc bằng cô đơn

ở phía riêng đau. hoàn hồn
[hoàn hồn!]
trút mớ ảo tưởng xuống muộn mằn đêm

ở phía riêng đời. tội tình
[tội tình!]
ôm mình lầm lỗi dọc triền ăn năn

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 13


Image




vịn ngày mười bốn. tháng hai
mượn đêm. hào phóng lời dài ầu ơi

vịn vào mớ nhớ. tạp nỗi
cời rưng cảm. thảo. thảnh thơi ý tình

vịn tim nhâm nhi. lắm niềm
vun vùi hư thực. mót tìm. hương ngôn

vịn thương thật dạ. luôn từng
tha hồ quên béng phiền hờn trầm tâm

vịn mùa ửng đỏ. hồng thắm
hồn thâm niên đoá tri ân rất lạ

vịn yêu ngàn đời. biển cả
nhiên lòng mặc định lại là ngày xưa

vịn Valentine. say sưa
dấu yêu từng chữ. đủ chưa hở người

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 12


Image




trở về vần lục. ngạ lời
loay hoay tìm bóng chữ. tơi hồn chiều

hồn chiều quá mạng đìu hiu
thèm. miên hoang mút lãng phiêu hư từ

hư từ mùa trước. hồ như
khó làm đầy. mất hút thơ thường hằng

thường hằng nén buồn trầm trần
sống. ngỡ là chết lâm sàng thế thôi

thế thôi ngũ thập. chân đời
lâm chung sân hận. từ nơi nghiêm lòng

nghiêm lòng tách vỏ si ngông
sâu. nơi thần thức một nguồn huyền vô

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 11



Image




tạ ơn. nhịp biến thời gian
lạnh lùng chia cách. gũi gần. nhớ. quên

tạ ơn. lịch lãm huyễn tình
phía hư ngôn. rộn. huyên thuyên khoảnh đời

tạ ơn. kiếp hoatrang tôi
từ sinh. thảng thốt. khóc đòi thơ ru

tạ ơn. buồn thánh thập tự
rĩ rầu. héo. cớm. vẫn lơ ngơ mộng

tạ ơn. dan díu mặn nồng
thuở. mâm tim dọn thánh hồng. thiêng hương

tạ ơn. hỏng hóc đời thường
phũ phàng. tan tác. thê lương bộn bề

tạ ơn. cuối giấc ngàn mê
ngoái vào vô ngã. tuyệt kỳ trống trơn

tạ ơn. vệ đời phớt thơm
đóm hương nghĩa cũ. tròn vuông ân trần

tạ ơn. ước vọng không thành
ý sầu thánh tím. ủ. dành riêng ta

tạ ơn. bốn mùa hối hả
năm điềm nhiên hết. rơi ra thở dài

tạ ơn. chỗ mượn chốn vay
gửi. từng ảo chữ. khoả khuây nỗi niềm

tạ ơn. lời cứ man miên
mặc thời khắc chuyển. tân niên. trở mùa

[ tạ ơn. tạ ơn. tạ ơn... ]

...b à i .K H Ô N G .Đ Ề .# 10



Image




tuổi khô vụn vặt buồn. trơ
loe vần lục bát một vô hồn dòng

thơ đêm hắt bóng mùa trầm
cạn khuya mờ mịt điệp trùng u minh

lặn trong vô ngôn từ. nghiến
vỡ òa tiếng vọng luân phiên âm sầu

riêng tư rịn ngùi giọt châu
rưới vào thon thót biển dâu kiếp người

những đa đoan tróc. tím lời
cuối chân đời. buốt. chữ phơi rọt rành

bấm lòng thả xứ ảo quạnh
nôm na lục bát hòng lành tim hoa

đêm giá. trôi tận vô ngã
vấp ân trần. vướng mù loà hàm ơn

trở về góc lặng lẩn trốn
buồn ma hú hoạ cõi
không đề #10

...b à i K H Ô N G .Đ Ề . # 9



Image




dắt hồn qua mưa nước mắt
mong sao gội sạch quắt queo tim mình

dắt mình lánh giữa miền đêm
mong rằng hiểu thật thẳm đen sắc gì

dắt tình về phía vô vi
mong cho trổ búp từ bi tâm phàm

dắt tâm hướng cõi thiên an
mong hao hụt bớt tham sân si lòng

dắt lỗi tội vào mùa Vọng
mong ơn cứu chuộc hoá trong linh hồn

dắt đời lem đến giáo đường
mong hài nhi Chúa lượng thương nhoẻn cười

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 8


Image




giấu trong im lặng thẳm sâu
rưng rưng căng chật khốn sầu. tâm hư

giấu trong trống rỗng không màu
xám. nâu. đen. tím hư hao ý trầm

giấu trong ẩn ngữ chìm sâu
cụm hương mùa cuối. bắt đầu phai hư

giấu trong tóc nhạt ố màu
rất nhiều phiền não đời đau. cực lòng

giấu trong mắt ướt đằm sâu
ròng ròng giọt buốt. trút vào bể dâu

giấu trong tim óc ảm màu
kín bưng lở dở. lao đao. tình buồn

giấu trong cảm xúc ngầm sâu
tâm tư đắng nỗi rầu rầu. đông liêu

giấu trong em anh bạc màu
thời gian nhễu nhão. đong. rao loãng từ

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 7


Image



khó như giấc mỏi rình rang
quăng vào thực thể đau dầm dề đau

cơn sốt thốc đến phủ đầu
tất nhiên hạ gục xác sầu xơ rơ

tước đoạt xanh ngát hồn mơ
vô hạn yếu ớt bơ phờ trầm tâm

kín đêm tấu khúc ho mòn
rạc âm rát họng vỡ lồng ngực tơi

ma cúm rợ bóng cú dơi
tha hồ toa rập trò chơi hoả mù

thân queo đọ cơn nóng dữ
mà vi trùng bệnh chối từ khoan dung

nhiều ngày xác sống luôn dường
giấc mê giấc tỉnh lạc phương câm tuyền

ngó mình bóng ma vô duyên
lơ ngơ lây lất ươn ươn ngật ngầy

trờ sang blog lịch mới hay
mười ba chủ nhật đã ngày lập đông

tròm trèm gần nửa tháng ròng
đau cùng với ốm lòng vòng giao thoa

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 6


Image




khuất riêng một góc. lặng thinh
so buồn cùng với vui mình được bao

khuất riêng một góc. soi sâu
tận cùng của lắm nỗi đau cuộc người

khuất riêng một góc. lượm lời
thả vào thơ những ngời ngời tưởng thương

khuất riêng một góc. nhẹ buông
dịu âm chiêm nghiệm tràng trường chân kinh

hhuất riêng một góc. ngẫm đêm
thu đời lặng lẽ đông chênh chếch mùa

khuất riêng một góc. dạ thưa
ngọt tri ân với say sưa thương từ

khuất riêng một góc. thầm mơ
nhân trần vị ái hiền như Chúa Phật

khuất riêng một góc. biệt lập
hồn trong thắp nến sáng mặt tim yêu

khuất riêng một góc. nâng niu
cảm tình thi của rất nhiều xưa nay

khuất riêng một góc. miệt mài
ngẫm sơ tánh thiện muôn loài thế gian

khuất riêng một góc. miên man
dài không đề khúc hoatrang tự tình

...b à i K H Ô N G .Đ Ề .# 5



Image



mưa. là tiếng nấc não nùng
Lệ. là mưa của nhớ nhung nhạt nhoà

mưa. là tức tưởi vỡ oà
Lệ. là mưa của tình xa sũng dòng

mưa. là bi âm riết róng
Lệ. là mưa của tang lòng đớn đau

mưa. là cung trầm đau đáu
Lệ. là mưa của nát nhàu chia phôi

mưa. là quần tụ ỉ ôi
Lệ. là mưa của dập vùi cô đơn

mưa. là thê thiết vô ngôn
Lệ. là mưa của thảm hồn tai ương

mưa. là rĩ rền giao hưởng
Lệ. là mưa của sầu trường lêu bêu

mưa. là ca thán ngất nghểu
Lệ. là mưa của niềm yêu bất thành


[mưa. lệ. rót tối nhọc nhằn...]