17.

___________________________________________________________________________
 
 

Cái chấm con con in khoé môi xinh,
hạt tuyền bé tròn duyên dáng gợi tình
Em yêu hỡi lòng anh vấp ngã,
trái tim đàn ông bầm dập, điêu linh

Đời đẹp vô cùng và em dễ thương,
bé bỏng lắm nhưng biển ái diệu thuờng
Anh tự khi nào đâu hay biết,
lánh nẻo thương hồ nương cõi yêu đương

Đúng là...,
anh không cần thiết phải đi xa
chẳng còn nhất thiết mãi la đà
em là cả đất trời nghiêm cẩn
Chúa, thương tình. Ban em, thiên-ân-quà.

(quá yêu em thơ cảm thế là thường!)