v ò m .m ư a .s u y .t ư ở n g. g ó c .t h á n g .5


Image
hoatrang._____________________________________________________________



...

Cơn mưa vào Hạ bất chợt gõ nhịp phách mênh mang lên vạn vật,khiến cả không gian bừng vang cung bậc trầm bổng diệu thường.Ngồi ngắm mưa, lắng nghe phối âm của giàn giao hưởng đồng quê:giọt tí tách ma mị hợp xướng trên mái nhà, Cóc Nhái Ễnh Ương từ bờ cỏ ven đê luân phiên hỏi đáp hồn nhiên,vĩ cầm Dế đồng thanh miên dại giai điệu hè...-chợt cảm nhận ra nhiều điều hiển hữu vi diệu nhất của những ngẫu khúc ấy.

Để rồi,khi Ta nâng hồn xám buồn vượt dài truông man di-âm thầm dịu hoá vào từng giọt nước trong veo lóng lánh sáng trên ô cửa kính trắng,trên những chuỗi dây Trường Sinh xanh mơ,trên từng cánh hoa Dừa mong manh tim tím nơi góc vườn,trên dậu Mồng Tơi đầy ắp mượt mà thanh sắc- cũng là lúc chút uẩn khúc phía sân chơi ảo đùa mưa trôi suốt về ngàn xưa biền biệt thành cổ tích hư không.

Con người trong chính thực đời kỳ lạ lắm!Có lúc họ lặng lẽ từ ngày này sang ngày khác quẩn phiền,tìm không ra lối vui.Rồi bất chợt,tự Ngộ.Cởi bỏ. Tâm tưởng tự do và thanh thản.

Em ơi hãy cứ khóc buồn
Và nhanh môi thắm hứa hôn nụ cười
Bới lòng có thấy ngậm ngùi
Mau đem an táng giữa đồi hoa tâm
Hương tình phương tán thanh an


Đã từng có một thời-niềm vui của bản thân Ta là hữu hảo kết tình với những cái bóng phía ảo giới-chứ không thích giao tiếp quen biết ở thực đời.Bởi biết rằng:bóng mơ bí nhiệm sẽ tan ngay chính giây phút thị hiện đó.Ta chợt nhớ về,chợt nghĩ đến những ảo nhân xưa thân ái trong các diễn đàn thơ văn từng tham gia.Chẳng cần biết họ là ai,họ từ đâu-vậy mà Ta vẫn có thể thực dạ quý mến,tôn trọng.Ừ nhỉ!Đã nồng nàn ngữ thi đối hoạ,đã sôi nổi luận bàn,đã tía lia “tám” đủ chuyện “trên giời dưới đất”... Nhưng rồi Ta cũng dần rời bỏ những sân ảo cũ,chẳng vì lẽ gì-chỉ là đã tìm thấy được nơi ảo miền một góc thanh an tịch lặng- để...gậm nhấm *"tự mình biết riêng mình và Ta biết riêng Ta".

Trong cơn mưa suy tưởng từ nội ngã,Ta thấy mình mãi vẫn là hoatrang lãng mạn tình tứ-luôn đặt ảo duyên vào góc lặng kín nhiệm của đời riêng một cách thiết chân .

Ngần ấy thôi!Cho anh.Cho chị.Cho bạn.Cho người tình thơ xưa...



Image